Hành trình xuyên mưa và âm nhạc trên tàu
Cậu bé ngồi bên cửa sổ xe lửa, ánh mắt chăm chú nhìn những giọt mưa vô tận lướt qua lớp kính mờ ảo. Bên ngoài, thế giới là một bức tranh màu nước xanh xám dịu dàng, một nhịp điệu yên tĩnh vang vọng tiếng mưa không ngừng vỗ về trên mái nhà. Con tàu lắc lư nhẹ nhàng, bánh xe hát một giai điệu thôi miên trên đường ray, nhưng trọng tâm của anh lại ở nơi khác. Tai nghe của anh rất thoải mái, và những bài hát vang lên trong tai anh dường như hoàn toàn đồng bộ với cảm xúc - chậm rãi, u buồn, nhưng tràn đầy hy vọng. Khi cơn bão bên ngoài đang hoành hành, cậu bé tìm thấy một sự an ủi kỳ lạ trong giọng nói của mình, suy nghĩ của cậu trôi dạt giữa nhịp đập, giữa những khoảnh khắc ở nhà và ở xa, và cuộc hành trình mở ra trước mặt cậu. Mưa, âm nhạc, xe lửa - tất cả trở thành một. Một chương thoáng qua của câu chuyện vẫn chưa kết thúc, và mỗi nốt nhạc trong danh sách phát của anh ấy đang thúc giục anh ấy tiến về phía những điều chưa biết.

Jace